Hiển thị các bài đăng có nhãn hau-dan-sinh. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn hau-dan-sinh. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Sáu, 22 tháng 12, 2017

10 điểm nhấn Dân Trí Soft trong năm 2017 - công ty tôi sáng lập và đang điều hành.

Năm 2017 khép lại và dưới đây là 10 điểm nhấn của Dân Trí Soft trong năm 2017. Đây là nền tảng để năm 2018 có những bước phát triển bền vững với đúng triết lý được người sáng lập là anh Cao Trung Hiếu truyền lửa "sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình".


1. Đạt con số hơn 52.000 ngàn doanh chủ tải và sử dụng phần mềm Dân Trí Soft bản free và hơn 1.000 khách hàng sử dụng phần mềm bản quyền.

2. Kênh phân phối có mặt tại 44 tỉnh/thành gồm 13 tại miền nam, miền trung 19 và miền bắc là 12 tỉnh/thành, với hơn 100 đại lý luôn sẵn sàng tư vấn & hỗ trợ trực tiếp, có một đại lý tại nước ngoài (Lào).

3. Nghiên cứu và phát triển thành công để thương mại hóa ứng dụng xem báo cáo online trên thiết bị di động mọi lúc mọi nơi, ứng dụng order bằng smartphone, máy tính bảng cho lĩnh vực cafe, nhà hàng, quán karaoke. R&D thành công phiên bản phần mềm chạy trên web.

4. Setup văn phòng tư vấn giải pháp kinh doanh tại Quận 1, TP HCM ở số 119 Cống Quỳnh, P. Nguyễn Cư Trinh giúp thuận tiện cho khách hàng & hỗ trợ khách hàng tốt hơn. Có kho quản lý hàng hóa là các thiết bị phần cứng tại P.08, số 434 Bình Quới, P. 28, Q. Bình Thạnh để đáp ứng nhu cầu của khách hàng về mua sắm thiết bị.

5. Chia sẻ kênh HTV9 – Dự Báo Kinh Tế về Chủ đề khởi nghiệp và câu chuyện xây dựng thương hiệu: https://youtu.be/ZdqdY-svbLM

6. Thực hiện dự án: Chương trình 1 triệu doanh nghiệp nhỏ và vừa đổi mới sáng tạo & áp dụng công nghệ: dự án tặng 1 triệu phần mềm quản lý: www.dantrisoft.com/p/du-tang-1-trieu-phan-mem-quan-ly.html

7. Chia sẻ Đài phát thanh TP HCM kênh VOH – Giao Thông về dự án: Chương trình 1 triệu doanh nghiệp nhỏ và vừa đổi mới sáng tạo & áp dụng công nghệ: dự án tặng 1 triệu phần mềm quản lý: https://youtu.be/X13qMiPLgYY

8. Anh Cao Trung Hiếu – sáng lập & điều hành Dân Trí Soft chia sẻ trên báo giấy Thanh Niên: Gọi vốn khi khởi nghiệp: www.caotrunghieu.com/2017/07/goi-von-khi-khoi-nghiep.html

9. Anh Cao Trung Hiếu – sáng lập & điều hành Dân Trí Soft là tác giả có 2 bài đăng tại sách Mở Cửa Khởi Nghiệp do NXB Trẻ phát hành.

10. Anh Cao Trung Hiếu – sáng lập & điều hành Dân Trí Soft là giám khảo cuộc thi “khởi nghiệp đổi mới sáng tạo tỉnh Bà Rịa Vũng Tàu năm 2017”: www.caotrunghieu.com/2017/11/cuoc-thi-khoi-nghiep-doi-moi-sang-tao-tinh-ba-ria-vung-tau-nam-2017.html

Dân Trí Soft hiện là thành viên của:
- Hội doanh nhân trẻ tỉnh BRVT.

Ban biên tập Dân Trí Soft


Thời thế đã thay đổi, lòng người thật khó lường.

Cựu lực sĩ thể hình Arnold Schwarzenegger, đồng thời là diễn viên nổi tiếng của Hollywood, cựu chính trị gia, doanh nhân, nhà đầu tư, nhà hoạt động vì sức khỏe, đã đăng tấm hình ông ngủ ở ngoài đường ngay phía dưới bức tượng đồng nổi tiếng của chính mình với dòng tâm trạng: "Thời thế đã thay đổi". 


Lý do của dòng trạng thái này không chỉ ám chỉ việc ông đã già, mà còn ám chỉ sự thay đổi của chính quyền bang California. Hồi ông mới lên làm thống đốc bang California, chính quyền bang đã cho xây dựng khách sạn này với bức tượng của ông phía trước. Chủ sở hữu khách sạn đã nói với ông: "Bất cứ khi nào ông đến, luôn có một phòng đã được đặt trước cho ông tại đây". Vài năm sau khi Arnold rời khỏi chính trường, ông quay lại khách sạn và người quản lý nói với ông rằng ông không thể ở lại đây vì tất cả các phòng đều đã được đặt kín.

Ông lấy túi ngủ trong xe ra và nằm ngay trước bức tượng của mình với mục đích nói lên rằng: "Khi tôi còn là một người đức cao trọng vọng, người ta luôn muốn tâng bốc tôi. Và khi tôi không còn như vậy nữa, người ta quên luôn tôi là ai và cũng quên luôn lời hứa của họ. Thời thế đã thay đổi. Đừng bao giờ quá tin tưởng vào vị trí hiện tại của bạn, hay những gì bạn đang có, tiền bạc, sức mạnh, trí tuệ... Sẽ chẳng có cái gì tồn tại mãi mãi."

Bạn sẽ không bao giờ có lại được những gì bạn đang có hôm nay. Vậy nên hãy sống hết mình. Hãy dành thời gian của bạn cho những điều xứng đáng nhất, những người xứng đáng nhất !

(Sưu tầm)

Thứ Ba, 19 tháng 12, 2017

Nghiên cứu thị trường về nhu cầu ăn uống tại Việt Nam.

Theo nghiên cứu từ Decision Lab về nhu cầu ăn uống tại Việt Nam:

- Mỗi bạn trẻ chi hết 892.400 đồng/tháng cho ăn uống.

- Nhóm đối tượng từ 22 tuổi trở xuống có hơn 14.4 triệu người với mức chi trung bình mỗi tháng là 13.000 tỉ đồng/tháng.

- Địa chỉ hấp dẫn: 25% cửa hàng thức ăn nhanh, 18% quán đường phố, 17% cửa hàng tiền lợi, còn lại là khác.

- Thức uống yêu thích của giới trẻ là trà sữa.

- Theo một số thống kê khác, Việt Nam là nước xếp thứ 4 về lượng tiêu thụ mì gói trên thế giới với 4.9 tỷ gói mì/năm.

- Bia, rượu là một trong những thức uống phổ biến, năm 2016 tiêu thụ 3,9 tỉ lít, trung bình mỗi người Việt Nam (từ trẻ em đến người già) tiêu thụ 42 lít/năm. Tỷ lệ này đứng thứ 2 Đông Nam Á, thứ 10 châu Á, thứ 29 thế giới.

Bán Sabeco (bia Sài Gòn) rồi sao nữa?

Đúng như dự đoán, Tổng Công ty CP Bia Rượu Nước giải khát Sài Gòn (Sabeco) đã thuộc về tỉ phú Thái Lan Charoen Sirivadhanabhakdi sau phiên đấu giá cổ phần ngày 18-12.


Chỉ cần 2 nhà đầu tư, 53,59% cổ phần của Sabeco với tổng giá trị giao dịch là 109.000 tỉ đồng, tương đương 4,8 tỉ USD, đã được "vét" sạch, trong đó Vietnam Beverage mua 343,6 triệu cổ phần; 20.000 cổ phần còn lại thuộc về ông Ngô Vinh Hiển (Hà Nội).

Vietnam Beverage là công ty mới thành lập tại Việt Nam và được nắm giữ gián tiếp 49% vốn bởi BeerCo Ltd - doanh nghiệp bia do ThaiBev sở hữu 100% có trụ sở ở Hồng Kông, thuộc sở hữu của tỉ phú Charoen Sirivadhanabhakdi.

Như vậy, tỉ lệ cổ phần do Bộ Công Thương (bộ chủ quản đại diện phần vốn nhà nước) sở hữu tại Sabeco là 36%.

Sau một phiên giao dịch cực lớn và thành công như thế, "phía ta" thu về xấp xỉ 110.000 tỉ đồng nhưng không hẳn ai cũng vui. Mất quyền kiểm soát tại một tổng công ty lớn, kinh doanh hiệu quả như Sabeco là chuyện hẳn nhiên và tức thì; còn một sự mất mát lớn hơn, ngấm ngầm và dai dẳng, đó là một thương hiệu quốc gia đã vuột khỏi tầm tay. Nghĩ về điều này, chắc hẳn ai cũng cảm thấy mất mát và tiếc nuối.

Chưa biết cái tên Sabeco rồi đây có còn giữ được hay chăng, hình hài doanh nghiệp sẽ ra sao, phong vị các loại thức uống thuộc Sabeco có còn mang hồn cốt Việt nữa không, liệu nhãn bia trứ danh này sẽ tốt hơn và kinh doanh hiệu quả hơn nhờ cách quản trị, điều hành mới như kỳ vọng…, nhưng kiểu gì đi nữa cũng buồn khi tự hỏi: thương hiệu quốc gia còn lại gì? Những doanh nghiệp tầm trung bị thôn tính sau mua bán - sáp nhập (M&A) đã đành, những thương hiệu lớn cũng lần lượt rơi vào tay nước ngoài và làn sóng này chưa có dấu hiệu dừng lại, rất đáng lo.

Có phải do chúng ta yếu hay do người ta mạnh? Chỉ cần biết tổng tài sản ròng của tỉ phú Charoen chỉ khoảng 19 tỉ USD thôi, thì có câu trả lời.

Người ta không quá mạnh, chúng ta chưa hẳn yếu mà do chúng ta tự làm yếu mình đi. Thị trường tiêu dùng trong nước rất lớn và ngày càng tăng trưởng nhưng hầu hết các lĩnh vực thuộc thị trường này (thực phẩm, nước uống, bánh kẹo, hàng tiêu dùng nhanh…) đã rơi vào tay người Thái. Trong khi đó, xuất khẩu ngày càng khó khăn và tăng trưởng kinh tế không thể chỉ dựa vào đây. Nên nhớ, Thái Lan là đối thủ của Việt Nam về hàng tiêu dùng, khi lĩnh vực này bị thống trị bởi tỉ phú người Thái gốc Hoa thì hàng Thái và hàng Trung Quốc càng dễ dàng đánh bật hàng Việt ngay trên "sân nhà" Việt Nam. Họ đã mua Metro, BigC, Phú Thái Group, Sabeco và đang tăng mua cổ phần một thương hiệu sữa lớn, chúng ta nhìn vào đó và phải biết giật mình.

Mấy tỉ USD thu về hôm nay nhưng thiệt hại ngày mai có thể lớn hơn thế gấp nhiều lần. Và qua đây còn nhìn thấy một chuyện buồn nữa đã, đang và sẽ xảy ra trong nền kinh tế chúng ta, đó là tư duy thời vụ. Doanh nghiệp khởi sự làm ăn thì nhiều nhưng mấy ai tính đường dài? Khi có tên tuổi một chút thì bán mình, đút túi một khoản lợi rồi chẳng còn gì, thậm chí quay sang làm thuê cho nước ngoài. Kiểu làm ăn đầu cơ, đánh quả như vậy lan rộng thì dễ hiểu vì sao thương hiệu quốc tế chúng ta tìm đỏ mắt không có, thương hiệu quốc gia thì mờ nhạt dần.

Ấy phải chăng là bởi thiếu vắng tinh thần dân tộc?

Dương Quang
Báo Người Lao Động

Thứ Tư, 13 tháng 12, 2017

NÓI THẲNG: 'Quả đấm thép' đấm thủng ngân sách.

Hễ chưa bể ra thì thôi, bể một cái là thấy mất hàng trăm tỉ, hàng ngàn tỉ, quá khủng khiếp! Đó là những trọng án kinh tế đã và đang xảy ra. Thủ phạm lại là các tập đoàn nhà nước, tổng công ty nhà nước - là những "quả đấm thép" của nền kinh tế.

Công ty CP Hóa dầu và Xơ sợi dầu khí (PVTex) thuộc PVN
một trong những dự án ngàn tỉ thua lỗ - Ảnh: HOÀI DƯƠNG

Mấy năm trước, Vinashin khiến toàn dân choáng váng với cú đổ vỡ "khủng": thua lỗ, thất thoát 86.700 tỉ đồng. Chưa kịp định thần thì đến cú tát Vinalines, tổng công ty về ngành hàng hải đã nhấn chìm của nhà nước gần 3.500 tỉ đồng.

Liên tục trong nhiều năm, bên cạnh những đơn vị lỗ nặng hoặc gây thất thoát tài sản lớn không thể che giấu, khối doanh nghiệp nhà nước chủ yếu báo cáo hòa vốn hoặc lỗ; số đơn vị kinh tế làm ăn hiệu quả không nhiều.

Cùng với các trọng án kinh tế, hàng chục quan chức đứng đầu các tập đoàn, tổng công ty nhà nước mắc sai phạm về lãnh đạo, quản lý đã bị bỏ tù. Dù vậy, danh sách này vẫn tiếp tục nối dài bởi những vết nứt từ khối doanh nghiệp nhà nước không được hàn gắn mà bung vỡ ra, "tiêu biểu" là 12 dự án thua lỗ nặng của ngành công thương, cái nào cũng mất cả ngàn tỉ đồng.

Và hai tuần qua, điều gì sẽ phải đến đã đến. Tiếp tục có thêm một số cựu lãnh đạo của các tập đoàn kinh tế nhà nước mắc sai phạm như Dầu khí (PVN), Cao su (VRG) vướng vòng tố tụng, chờ sự phán xét của công lý.

Mắc sai phạm "Cố ý làm trái..." thì phải chịu trách nhiệm cá nhân, phải bị truy cứu trách nhiệm hình sự, điều đó đã rõ. Nhưng điều đáng nói là tiếp sau vụ án, những khoản tiền thất thoát khổng lồ ấy hầu như mất hẳn. Rốt cuộc, ai phá được cứ phá, trời mưa - đất chịu, đã có nhà nước và người dân nai lưng ra gánh thay.

"Trào lưu" sai phạm kinh tế gây thất thoát tiền tỉ như thế không có dấu hiệu dừng lại, vậy thì của công nào chịu cho nổi, ngân sách cho dù có là "nồi cơm Thạch Sanh" cũng khô cạn, nền kinh tế sẽ về đâu?

Thực tế đó ai cũng thấy, cũng biết nhưng đã làm gì để ngăn chặn?

Chưa có số liệu của 2017, đến hết năm 2016, theo báo cáo của Bộ Tài chính, có 17 tập đoàn, tổng công ty còn lỗ lũy kế 12.504 tỉ đồng. Trong đó, Vinalines lỗ lũy kế 5.040 tỉ đồng, Tổng Công ty GTel lỗ 3.905 tỉ đồng, Tập đoàn Hóa chất Việt Nam lỗ 1.348 tỉ đồng. Tính riêng năm 2016, có 4 tập đoàn, tổng công ty ghi nhận khoản lỗ phát sinh là 1,3 triệu tỉ đồng...

Chỉ mới nêu một vài con số mà đọc tới đâu nổi da gà tới đó, trong đó có "khoản lỗ phát sinh là 1,3 triệu tỉ đồng", thấy sởn gai ốc. Vậy, trách nhiệm giám sát, cảnh báo của các cơ quan chức năng ở đâu? Bộ, ngành nào cũng lập cơ quan chuyên trách về nhiệm vụ này nhưng chẳng thấy vai trò gì cả. Khi đổ bể rồi thì trách nhiệm cũng rất mơ hồ.

Không thể để các "quả đấm thép" đấm thủng ngân sách mãi được, nhất là khi Đảng đã xác định khu vực kinh tế tư nhân là động lực tăng trưởng quan trọng của nền kinh tế thì phải mạnh dạn thay đổi tư duy về vai trò giữa các thành phần/khu vực kinh tế, phải mạnh mẽ cắt bỏ đặc quyền đặc lợi của khối doanh nghiệp nhà nước để chuyển dần sang các khu vực khác làm ăn hiệu quả hơn. Người đứng đầu đơn vị nhà nước nếu 6 tháng đến 1 năm không hiệu quả thì thay ngay, không cần phải chờ đến sau 2 năm, lúc ấy thì doanh nghiệp tan nát cả rồi.

Thử nhìn vào so sánh của Viện trưởng Viện Kinh tế Việt Nam: Doanh nghiệp nhà nước phải cần đến 2,15 đồng vốn mới tạo ra được 1 đồng doanh thu; còn khu vực doanh nghiệp ngoài nhà nước và doanh nghiệp có vốn đầu tư nước ngoài chỉ cần 1,42 đồng và 1,12 đồng vốn để tạo ra 1 đồng doanh thu.... Đã không hiệu quả mà lại còn gây thua lỗ, thất thoát nghiêm trọng nữa thì cứ giao vốn, giao tài nguyên cho khối quốc doanh có khác nào giao trứng cho ác!

Song song đó, cần tiếp tục tạo điều kiện tốt hơn và tuyên dương những doanh nghiệp nhà nước kinh doanh hiệu quả, đóng góp lớn.

Nếu thấy mà không hành động, cứ để tình trạng nêu trên kéo dài thì sẽ đắc tội với nước, với dân!

HOÀI PHƯƠNG
Báo Người Lao Động

Thứ Bảy, 2 tháng 12, 2017

BOT Cai Lậy: Lòng dân nào mà ủng hộ thu phí bất công, thưa ông Thứ trưởng?

Lãnh đạo Bộ GTVT - Thứ trưởng Nguyễn Nhật, đã tái khẳng định sẽ tiếp tục thu phí ở Trạm BOT Cai Lậy và kêu gọi người dân ủng hộ…

Những hình ảnh này dễ gây phản cảm cho dân, và họ càng ghét BOT Cai Lậy
Ảnh: Thanh Vinh

Ủng hộ thế nào, khi quyền lợi của dân chưa thấy rõ. Nói là được đi đường tốt, thế bao nông dân ở vùng sâu vùng xa tận Cà Mau, Kiên Giang có bao giờ đi qua đâu, vẫn phải è cổ gánh phí vì tiền qua Trạm BOT Cai Lậy đã tính cả vào tiền vận chuyển những gói mì, thùng sữa, viên thuốc uống chữa bệnh…

Còn những tài xế qua lại hằng ngày, nhiều người không đi vào đường tránh nhưng vẫn đóng phí. Còn nói hơn 26km trải nhựa trên quốc lộ 1 mà chủ đầu tư BOT Cai Lậy làm, đúng ra nhà nước phải làm, từ nguồn thu phí đường bộ mà các tài xế đóng hằng năm. Giờ bắt họ è cổ chịu phí?

Giữa người bán và người mua, ít khi nào có chung mong muốn. Người bán chỉ muốn bán nhiều, bán giá cao, để lãi lớn. Còn người mua, chỉ muốn hàng chất lượng tốt, giá rẻ. BOT Cai Lậy và người dân cũng vậy! Việc dùng các lực lượng cảnh sát đông đảo ở BOT Cai Lậy trong lúc hai bên giao dịch mua bán là không cần thiết.

Các PV có mặt từ sáng sớm 30.11- ngay khi Trạm Cai Lậy chưa bắt đầu tái thu phí trở lại, cho đến giờ, chưa hề chứng kiến trường hợp nào tài xế lái xe vào làn thu phí rồi… bỏ đi chơi, nhằm gây ùn tắc như Thứ trưởng Nguyễn Nhật được báo cáo, rồi “cáo buộc” lại như vậy.

Họ chỉ phản ứng rất đúng luật, đó là trả tiền lẻ, đòi những tờ tiền thối lại 100 đồng mà Việt Nam vẫn cho phép lưu hành. Chủ trương BOT là đúng, nhưng ở Cai Lậy, các tài xế cho rằng sai về vị trí trạm, sai khi không hề có con đường thứ 2 để lựa chọn như nguyên tắc lập dự án BOT, nên họ phản ứng.

Lòng dân thế nào? Nói thẳng, họ không chấp nhận có công ty tự dưng “cướp đường”, trải lớp thảm nhựa đơn sơ, rồi lập chốt chặn đường thu tiền. Hãy cứ xuống tận nơi, xem nét mặt người dân hân hoan thế nào khi xả trạm, xe qua không trả phí. Hãy xem họ vẫy tay nhau mừng rỡ thế nào, khi đường quốc lộ 1 được trả lại sự thông thoáng nhờ xả trạm…

Nếu ai đó cứ đi ngược lòng dân: kiên quyết trấn áp, chặn quốc lộ 1 để thu phí như cách mà BOT Cai Lậy đang làm, quyết lấy tiền dân để đảm bảo đồng lời của doanh nghiệp, người dân sẽ bị tổn thương, lòng tin của người dân sẽ suy giảm!

Và nếu BOT Cai Lậy cứ bất chấp tất cả để đương đầu với dân? Trạm BOT này chỉ hơn 100 người. 100 cái đầu liệu có “đối phó” mãi được với lòng dân đang bức xúc hay không? Trạm nghĩ ra cách gì, thì dân sẽ nghĩ ra hàng chục cách khác để “chiến đấu”.

Bộ GTVT có thể “mua” lại trạm thu phí này, để đảm bảo quyền lợi cho dân như chính phủ ở tất cả các quốc gia đang làm? Vì sao tượng đài nghỉn tỉ, như tượng đài vua Đinh Tiên Hoàng 1.543 tỉ đồng ở Ninh Bình còn làm được, mà dự án tuyến tránh Cai Lậy chỉ hơn 1.300 tỉ đồng, lại chào thua vì không tiền?

Tượng đài nghìn tỉ vẫn xây được, dù chưa biết chính xác có bao nhiêu người dân mong muốn. Thế nhưng, dẹp trạm BOT Cai Lậy, hàng triệu người miền Tây Nam Bộ - những người dân đang mong muốn, sao lại không làm được?

Hồ Hùng
Báo Một Thế Giới

Link gốc: http://motthegioi.vn/thoi-su-c-66/bot-cai-lay-long-dan-nao-ma-ung-ho-thu-phi-bat-cong-thua-ong-thu-truong-77168.html

Cứ 'duy trì' hết, cả cái BOT Cai Lậy lẫn biệt phủ Yên Bái, trời đất nào chịu nổi?

Gần như suốt đêm qua phải thức viết bài nên mình sẵn dịp chốc chốc lại bật TTO và FB theo dõi cái BOT Cai Lậy. Tối qua mình cũng đọc thấy tin, phạt biệt phủ của Gia Đình (gia đình là bao gồm cả bà chị bí thư Thanh Trà chăng?) Phạm Sĩ Quý số tiền 507 triệu và cho duy trì. 


Chà, hai cái DUY TRÌ này không chỉ diễn ra cùng thời gian mà còn liên quan chặt chẽ với nhau, nghĩ mà thấm quá.

Sáng ra ngồi cà phê bờ kè, nghe giang hồ bàn... rằng:

-Nè, ngon cơm. Phạt 507 triệu thôi. Mà họ thanh tra lâu thế sao không tìm ra nguồn gốc số tiền xây cái biệt phủ?

-Thì anh Quí khai thật do bán chổi đót rồi và Thanh Tra thì đã công bố là tìm không ra nguồn gốc số tiền rồi.

-Không tin. Xử cái biệt phủ cứ như tạt thau nước đá vô lò. Giỡn mặt à nha, sao xử đơn giản như đang giỡn vậy mấy cha ? 

-Hỏi khó vậy. Hay là đi hỏi tác giả hai câu thơ này đi: Thanh “CHA” thanh mẹ thanh dì, hễ có phong bì là anh lại Thanh kiu?

-Nhưng quá chừng củi tươi phải vào lò, nếu không “truy xuất nguồn gốc” số tiền làm ra biệt phủ Yên Bái thì làm sao quạt lò tiếp được? Hơn nữa, không truy xuất nguồn gốc cái biệt phủ thì không xử được cái BOT CAI LẬY đâu?

-Trời, Cai Lậy với Yên Bái xa lắm, đừng đem râu ông nọ cắm bậy sang cằm bà kia chứ?

-Cắm trúng chứ không bậy đâu? Này, thử truy lại quy trình cái vụ CẮM. Cắm cái BOT trên quốc lộ là bậy. Tiền Giang với cái BOT này tự ý thu hết tiền vận chuyển xe của các tỉnh từ miền Tây càng bậy. Vậy muốn yên phải làm đúng, phải cắm lại đúng chỗ. Dời nó, nghe nói có 8 cái BOT trên cả nước cũng cắm bậy chỗ, ắt domino, sẽ bị yêu cầu phải dời. Tiền đâu? Phải lấy từ hàng hà sa số cái biệt phủ chứ đâu? Một công đôi chuyện. Xử được tham nhũng như gai CẮM giữa con ngươi của dân, còn xử luôn được chuyện làm sai luật là CẮM bậy chỗ mấy cái BOT.

Thiên hạ giang hồ đang bàn vậy đó. Lần nhóm lửa bừng bừng đốt lò này, sao chỉ tính biện pháp “nghiêm” nhất là BẮT hay CÁCH NHỮNG CHỨC KHÔNG CÒN, thật không công bằng với tiền thuế của dân. Phải TRUY XUẤT NGUỒN GỐC và TICH THU TANG VẬT rồi phạt theo tội. Chính những thứ mà chúng nhơn nhơn ăn cướp của dân mới làm cho kinh tế suy sụp, thì nay pháp luật phải đòi lại cho dân cho nước. ĂN CƯỚP mà còn “hãnh diện” khoe tang vật, thật chỉ có ở xứ mình. Chưa kịp có đủ luật tịch thu tài sản tham nhũng thì bắt đầu bằng cách cho bọn nó nộp thế chân để được tại ngoại, rồi xem xét kỹ, tịch thu tiếp. Bảo đảm chúng mừng rơn mà nộp để giữ mạng sống.

Chuyện đơn giản, công bằng vậy mà sao không làm. Kẹt cái gì mà không làm, mấy cha? Cứ DUY TRÌ hết mọi thứ thì làm sao đổi mới với kiến tạo đây?

Bài chia sẻ từ facebook Vũ Kim Hạnh

BOT Cai Lậy bao giờ thắng dân?

(GDVN) - Tình hình BOT Cai Lậy lại nóng trở lại, và người ta thấy, ở đó có một cuộc tranh đấu giữa chủ đầu tư và các tài xế. Ai sẽ thắng?


Trạm thu phí BOT Cai Lậy sau một thời gian tạm ngừng hoạt động đã quay trở lại thu phí vào ngày 30/11, nhưng ngay sau đó vấp phải sự phản đối của người dân và một cuộc giằng co với chiến lược rõ ràng giữa một bên là người dân phản đối điều vô lý, một bên là doanh nghiệp có sự giúp đỡ.

Mở ra là thất thủ

Nhiều người cho rằng bản thân trạm BOT Cai Lậy “sinh ra đã là một sai lầm” nên không có gì ngạc nhiên khi trạm này cứ mở ra là thất thủ.

Hơn ai hết, chỉ có người dân đi qua đây mới thấy bức xúc khi những nhà đầu tư vẫn hàng ngày lấy tiền của họ trên con đường mà họ đã phải đóng thuế để xây dựng.

Người dân không phản đối sao được khi chủ chủ đầu tư chỉ phải bỏ 300 tỷ đồng để tu sửa đoạn đường quốc lộ 1 và hơn 1.000 tỷ đồng để làm tuyến tránh qua thị xã Cai Lậy – sau đó đặt trạm thu phí.

Dân lại tiếp tục phản đối, lý do đơn giản trạm thu phí này đặt sai vị trí nên mới xảy ra những rắc rối như thời gian vừa qua.

Những cuộc phản đối này đã tạo thành một cuộc “khủng hoảng tiền lẻ”, gây ra ùn tắc kéo dài.

Nhiều lần Ban quản lý đã phải xả trạm. Dân thắng tạm thời.

Nhưng độ “lì” của ban quản lý vẫn còn rất cứng. Sau 3 tháng xả trạm, nhiều giải pháp để xử lý vấn đề đưa ra.

Tuy nhiên, thay vì xử lý dứt điểm vấn đề tồn đọng, giải pháp được đưa ra chủ yếu vẫn là xử lý tiền lẻ.

Sau khi người ta tính toán nhiều, tính đi tính lại rồi thu phí, kết cục là lại tiếp tục thất thủ.

Cơ quan chức năng lại tiếp tục đưa ra giải pháp khác là… đáp ứng 100 đồng theo yêu cầu của tài xế.

Cuộc khủng hoảng 100 đồng liệu có giải quyết được vấn đề nếu BOT Cai Lậy chỉ làm theo yêu cầu của tài xế ?

Rõ ràng không. Cách làm như vậy chẳng khác gì đổ thêm dầu vào lửa.

Cuộc đối đầu không hề có dấu hiệu ngừng lại khi  không ai dám chắc dân sẽ lại nghĩ ra “phương án” khác nhau để đối phó.

Bởi từ thực tế, cái gốc của vấn đề vẫn là việc BOT Cai Lậy đặt không hợp lý.

Xử lý kiểu đổ thêm dầu vào lửa?

Việc đơn vị xử lý cũng đang vấp phải nghi ngại thiếu khách quan khi vấn đề của BOT lại được giao cho Bộ Giao thông vận tải xử lý việc này.

Đây là điều được cho là thiếu khách quan khi cho ông “bố xử lý ông con”.

Điều này khác hoàn toàn so với BOT Pháp Vân – Cầu Giẽ, nơi mà Thanh tra Chính phủ và Kiểm toán nhà nước vào cuộc. Sự vào cuộc của các cơ quan này đã đem lại những kết quả rõ ràng.

Tại BOT Cai Lậy, các phương án mà Bộ Giao thông vận tải và nhà đầu tư đưa ra tiếp tục vấp phải sự phản đối của những người đi qua trạm thu phí này.

Cần phải nhắc lại câu chuyên BOT Cai Lậy, cũng như gần 100 trạm BOT trên cả nước, đang gặp phải rất nhiều vấn đề về tính minh bạch và nó phức tạp hơn một bài toán kinh tế.

Người ta đã nhìn nhận sự việc bằng cách nhìn khác. Họ giảm mức phí đến 30%, giảm phí dịch vụ cho người dân địa  phương.

Những tính toán ấy tưởng chừng như sẽ hợp lý. Bởi nó hợp với logic của kinh tế: đưa giá về điểm cân bằng để mức dịch vụ được chấp nhận.

Tuy nhiên, đáng tiếc đó chỉ là việc tính toán theo lý thuyết sách vở.

Cái gốc của BOT Cai Lậy không được giải quyết. Điều đó dẫn đến việc các tài xế sẵn sàng hi sinh lợi ích kinh tế của mình để phản ứng lại trạm. Họ sẵn sàng hi sinh phần nhiều lợi ích kinh tế của mình để không phải trả phí trong ấm ức.

Các tài xế họ thừa hiểu những việc làm của họ đang ảnh hưởng đến chính nồi cơm của gia đình họ khi họ đang phải làm những việc ở ngoài đường, ngoài chợ mà không đem lại lợi ích thiết thực nào cho chính họ.

Họ cũng “lì” chẳng kém ban quản lý trạm BOT.

Bởi ngay sau đó cuộc khủng hoảng 100 đồng lại xảy ra. Kết quả của cuộc khủng hoảng ấy là BOT liên tục xả trạm.

“Cuộc đấu” dường như đang ở lúc đỉnh điểm khi ban quản lý trạm sẵn sàng làm đến cùng là xin tiền trong kho để trả cho tài xế.

Nhân dân phản đối, tài xế phản đối, các chuyên gia cũng chỉ ra những điểm không hợp lý của không chỉ riêng BOT Cai Lậy mà còn rất nhiều BOT trên cả nước.

Trước tình trạng hàng loạt trạm thu giá BOT giao thông gây bức xúc trong dư luận, ngày 21/10 vừa qua, Uỷ ban Thường vụ Quốc hội đã ra Nghị quyết 437 nêu rõ:

Đối với các dự án đường bộ đầu tư theo hình thức hợp đồng BOT chỉ áp dụng đối với các tuyến đường mới để bảo đảm quyền lựa chọn cho người dân, không đầu tư các dự án cải tạo, nâng cấp các tuyến đường độc đạo hiện hữu.

Tuy nhiên, trong thông cáo báo chí phát đi chiều 1/12, Bộ Giao thông vận tải một lần nữa khẳng định lập trường của mình là quyết không dời trạm mà chỉ giảm phí.

Nếu trạm BOT Cai Lậy vẫn nằm nguyên ở đó chắc chắn sự bức xúc không phải chỉ có người dân địa phương, mà sẽ lan ra cả những tài xế liên tỉnh khác.

Những phương án xử lý này có lẽ không bao giờ giải quyết tận gốc vấn đề.

* Tài liệu tham khảo:





Lại Cường

Chuyên gia lý giải vì sao BOT Cai Lậy bị phản ứng gay gắt?

Câu chuyện về BOT Cai Lậy hiện tại là chủ đề nóng trên rất nhiều diễn đàn. Diễn Đàn Doanh Nghiệp xin giới thiệu ý kiến của một số chuyên gia xung quanh câu chuyện này.

PGS.TS Đinh Trọng Thịnh - Học viện Tài Chính: BOT Cai Lậy bị phản đối là vì đặt chưa đúng vị trí

Cái gốc gác của vụ việc này là đặt trạm thu phí BOT Cai Lậy không đúng chỗ chứ không phải vấn đề có thu phí hay không thu phí. Bản chất của hình thức BOT là để người dân có quyền được lựa chọn đi hay không đi, nhưng ở BOT Cai Lậy thì người dân lại không có quyền lựa chọn, họ buộc phải đi và buộc trả phí mà không có sự lựa chọn nào khác.

Đoạn đường mà chủ đầu tư làm chỉ có 12 km nhưng lại tiến hành đặt trạm tại toàn bộ tuyến đường Cai Lậy là không ổn. Đây chính là ngọn nguồn của dự phản đối và chính là sự bất công trong dự án BOT.

PGS.TS Đinh Trọng Thịnh, Học viện Tài Chính cho rằng
dự án BOT Cai Lậy bị phản đối là vì đặt chưa đúng vị trí.

Để chấm dứt sự phản ứng căng thẳng này thì chủ đầu tư cần đặt lại vị trí của trạm BOT về đúng vị trí của nó, có nghĩa là chủ đầu tư chỉ thu phí trên tuyến đường mà mình làm. Đồng thời, để người dân có quyền lựa chọn là đi hay không đi chứ không thể ép dân như vậy. Chỉ có làm như vậy thì tình trạng tài xế người dân phản ứng với BOT mới chấm dứt.

Luật sư Trần Minh Hùng - Đoàn Luật sư TP HCM: câu chuyện về BOT Cai Lậy chính là bài học kinh nghiệm cho các dự án BOT khác


Câu chuyện về BOT Cai Lậy phản ánh những yếu kém và lúng túng trong việc quản lý giao thông. Trước sự phản ứng mạnh mẽ của người dân, chủ đầu tư đã quyết định giảm giá, xả trạm, bố trí riêng khu vực thu tiền lẻ… nhưng đây chỉ là cách làm “chắp vá” chứ không thể giải quyết được tận gốc của vấn đề.

Luật sư Trần Minh Hùng, Đoàn Luật sư TP HCM khẳng định câu chuyện về BOT Cai Lậy
cũng chính là bài học kinh nghiệm cho các dự án BOT khác.

Nếu như câu chuyện về BOT không được giải quyết một cách thỏa đáng thì các mức độ phản đối của người dân sẽ ngày càng ở mức cao hơn, quyết liệt hơn.

Nguyên nhân của câu chuyện này bắt nguồn từ việc trạm BOT được đặt không đúng vị trí. Vậy nên phải xác định lại vị trí đặt trạm, trả trạm về với đúng vị trí của nó.

Đồng thời, qua câu chuyện về BOT Cai Lậy cũng chính là bài học kinh nghiệm cho các dự án BOT khác. Chúng ta phải có một biện pháp dứt điểm để giải quyết tình trạng chung về các dự án BOT nói chung cũng như BOT Cai Lậy nói riêng.

Ông Nguyễn Văn Bắc - Giám đốc công ty Tân Việt Bắc: Có hai nguyên nhân khiến người dân và doanh nghiệp

BOT Cai Lậy phản ánh bức tranh chung về BOT. Hiện tại, có rất nhiều dự án BOT bị người dân phản đối gay gắt. Về dự án BOT Cai Lậy thì có hai nguyên nhân khiến người dân phản đối dự án BOT. Nguyên nhân đầu tiên là vì ở thời điểm hiện tại, sau những lùm xùm về BOT phần lớn người dân đã “dị ứng” với cụm từ “BOT” và “trạm thu phí”.

Ông Nguyễn Văn Bắc, giám đốc công ty Tân Việt Bắc cho biết những lùm xùm về BOT
phần lớn người dân đã “dị ứng” với cụm từ “BOT” và “trạm thu phí”.

Nguyên nhân thứ hai là vì trạm BOT Cai Lậy đang được đặt không đúng vị trí. Chủ đầu tư của dự án này chỉ làm tuyến đường dài 12km nhưng lại đặt trạm tại toàn bộ tuyến đường Cai Lậy thì việc người dân phản đối trạm thu phí là cũng là điều dễ hiểu.

Việc chủ đầu tư giảm mức phí và đầu tư 2 bãi đất trống để thu phí những xe trả tiền lẻ chỉ là giải pháp mang tính chất đối phó tạm thời, giải pháp này hoàn toàn không giải quyết được cái gốc của vấn đề. Trong trường hợp này, tôi cho rằng chỉ có một giải pháp duy nhất để có thể giải quyết được vấn đề này đó là rời trạm BOT về đúng vị trí, chỉ có như vậy thì tình trạng người dân phản đối các dự án BOT mới chấm dứt.

Huyền Trang
Báo Diễn Đàn Doanh Nghiệp

[Báo Dân Trí] Bệnh nhân ung thư đang tăng ở “cấp số nhân”

Trung bình mỗi năm, số bệnh nhân đến điều trị tại bệnh viện Ung Bướu, TPHCM tăng khoảng 10%. Mặc dù ngành y tế đã có nhiều tiến bộ giúp phát hiện, điều trị sớm, nhưng ung thư hiện đang trở thành gánh nặng của cả xã hội.

Căn bệnh ung thư không trừ bất kỳ độ tuổi lớn bé, hay giới tính nam nữ

Thông tin về số bệnh nhân tăng ở mức “giật mình” trên được TS.BS Phạm Xuân Dũng, Giám đốc Bệnh viện Ung Bướu, TPHCM cho biết trong Hội thảo phòng chống ung thư (từ 29/11 đến 2/12/2017 tại TPHCM).

Tổng quan về các loại bệnh ung thư tại Việt Nam từ năm 2000 đến nay cho thấy, số ca bệnh đang tăng “chóng mặt”. Nếu năm 2000 cả nước chỉ có khoảng 68.000 người mắc ung thư được ghi nhận thì đến năm 2010 số ca bệnh ung thư đã lên tới 126.000 người. Dự báo tới năm 2020 số người mắc ung thư tại Việt Nam sẽ lên tới 200.000 người.

Ngoài các rối loạn nội tiết, tổn thương có tính di truyền trong cơ thể mỗi người thì sự gia tăng của căn bệnh ung thư là tổng hòa của các yếu tố do điều kiện ngoại cảnh tác động liên quan đến môi trường ô nhiễm, thực phẩm nhiễm nhiều hóa chất, thuốc bảo vệ thực vật, chất kích thích tăng trưởng... hoặc chính con người tự mang họa đến cho mình bởi lối sống thiếu khoa học với các thói quen, tật xấu như hút thuốc, uống rượu, chế độ dinh dưỡng không an toàn, hợp lý, quan hệ tình dục không an toàn...

Kết quả thống kê trên 120.000 người mắc ung thư tại TPHCM cho thấy, độ tuổi trung bình của người bệnh mắc ung thư là 55, trẻ hơn nhiều so với các nước phát triển (khoảng 60 tuổi). Các ung thư hàng đầu thường gặp ở nam giới là phổi, gan, đại trực tràng, miệng - hầu, dạ dày; ở nữ là ung thư vú, cổ tử cung, đại trực tràng.

Mức độ ung thư tại TPHCM trong khoảng 5 năm trở lại đây tăng từ 8,8% đến 9,9% so với 5% của những năm trước đó. Với số lượng bệnh nhân nhập viện điều trị gia tăng 10% mỗi năm dù Bệnh viện Ung Bướu, TPHCM đã thực hiện các giải pháp xây dựng khoa bệnh vệ tinh, phối hợp công tư nhưng cơ sở chính tại quận Bình Thạnh vẫn rơi vào tình trạng quá tải nghiêm trọng.

Ung thư tăng nhanh khiến bệnh viện Ung Bướu quá tải nghiêm trọng

Gần 2 thập niên đầu của thế kỷ XXI, lĩnh vực y học đã có nhiều tiến bộ trong việc tầm soát, phát hiện sớm ung thư nhưng số ca bệnh được phát hiện điều trị sớm chưa theo kịp sự gia tăng của căn bệnh này (vẫn còn 40% bệnh nhân nhập viện khi đã ở giai đoạn muộn).

Ung thư hiện đang là “bóng ma” ám ảnh cả cộng đồng, với những khoản chi phí điều trị rất tốn kém do thuốc đặc trị đắt tiền, nhiều loại thuốc nằm ngoài danh mục bảo hiểm nên phần lớn người mắc bệnh ung thư bất kể già trẻ gia đình đều rơi vào cảnh khánh kiệt.

Ăn cho lành, uống cho sạch

Khẳng định 40% ca bệnh ung thư có thể phòng ngừa, GS Nguyễn Chấn Hùng, Chủ tịch Hội Ung thư Việt Nam khuyến cáo cộng đồng cần chủ động bảo vệ bản thân bằng chế độ “ăn cho lành, uống cho sạch”.

Cụ thể, trong ăn uống cần ưu tiên cho dinh dưỡng thực vật gồm các loại rau, trái tươi, hột, củ, đậu nguyên trạng. Thực vật nên chiếm phân nửa hoặc hai phần ba bữa ăn bởi thực phẩm này chứa ít chất béo nhiều chất xơ và nhiều chất kháng ung thư. Phần còn lại dành cho cá, thịt, trứng và thức ăn từ sữa. Rau trái có màu đậm, sáng, tỏi, gừng, bột cà ri là các gia vị tốt là các thức ăn kháng oxi hóa phòng tránh ung thư tốt.

Uống nước cho đủ, bởi nước kích hoạt miễn dịch, đưa chất dinh dưỡng khắp cơ thể, rửa sạch chất độc, tránh các loại giải khát có đường. Thịt rất cần cho cơ thể nhưng dùng nhiều thịt không phải ăn lành bởi thịt chứa nhiều chất béo gây ung, chế biến sai như quá nóng, quá cháy khét còn mang thêm các chất sinh ung.

Nên dùng cá, thịt gà nhiều hơn các loại thịt đỏ như bò, heo, cừu. Chọn chất béo lành, tránh mỡ trong thịt đỏ; dùng dầu thực vật, bớt ăn các thức ăn như hun khói, muối mặn, làm dưa. Không thuốc lá, hạn chế rượu bia, ít sử dụng thức ăn chứa nhiều chất béo; chú ý ngủ sớm, ngủ đủ giấc, tăng cường vận động ít nhất 30 phút mỗi ngày sẽ giúp hạn chế nguy cơ mắc ung thư cho cơ thể.

Vân Sơn
Báo Dân Trí

Thứ Năm, 23 tháng 11, 2017

Góc nhìn khác về thị phi

"Cứt" rơi đầy xã hội không hót thì sẽ tới lúc "cứt" vô tận nhà mình – giờ thì "cứt" mới lấp ló ở cửa thôi cũng thối lắm rồi.

Vì sao nước Đức hùng mạnh?

Nước Đức có nền kinh tế hùng mạnh nhất châu Âu, giành nhiều giải Nobel hơn bất cứ nước nào trong thế kỷ 20, là một cường quốc khổng lồ. Bí quyết của họ rất đơn giản: Coi trọng giáo dục trẻ em. Ở Đức, giáo dục là trách nhiệm của toàn xã hội.

Vài hôm trước, tôi tham dự tiệc cưới của một người bạn. Trên bàn tiệc có một người mẹ trẻ dẫn theo cậu con của mình cùng đi. Nhưng cậu bé đó rất nghịch ngợm, cứ xoay chiếc bàn ăn quay tít. Mọi người đã ngồi vào bàn nhưng mẹ cậu vẫn điềm nhiên như không, chẳng buồn ngăn con lại.

Mọi người ngồi chung bàn nhưng vì mới quen biết nên ai cũng ngại không nói ra. Đến khi người phụ nữ trẻ dẫn con vào nhà vệ sinh, mọi người không hẹn mà gặp đều nói: “Thằng bé bất lịch sự quá đi! Mà bà mẹ cũng không ý tứ gì nữa!”.

Ở Việt Nam, sẽ không có ai nói với bạn rằng con bạn thật mất lịch sự nhưng mọi người đều sẽ không ưa chúng, thấy khó chịu trong lòng. Chúng ta đều coi việc im lặng “không nói” như một phép lịch sự. Tục ngữ có câu: “Vợ người khác mới đẹp, con mình mới hay”. Cho nên ai cũng cho rằng con mình thì mình dạy, người khác không được phép can thiệp.

Điều này khiến tôi bất giác nhớ tới một câu chuyện khác…

Mỗi người Đức đều có trách nhiệm giáo dục trẻ nhỏ.

Một lần nọ, tôi ra ngoài đi chơi cùng một cô bạn người Đức. Tới khu ngoại ô, chúng tôi đến gần một dòng sông nhỏ chảy ven đường. Tôi nhìn thấy một đứa trẻ đang câu cá. Bên cạnh cậu bé lại có tới hai chiếc cần câu. Cô bạn người Đức thấy vậy, tỏ vẻ không vui, bèn bước tới hỏi cậu bé rằng: “Sao cháu lại có tới hai chiếc cần câu vậy?” (Ở Đức quy định mỗi người chỉ được sử dụng một chiếc cần khi câu cá). 

Cậu bé ngơ ngác nói: “Cháu câu cá với bạn cháu ạ. Cậu ấy vừa đi vệ sinh”. 

Cô bạn tôi vẫn không chịu rời đi mà đứng đấy đợi. Quả nhiên một lúc sau, cậu bé đi vệ sinh đã quay trở về.

Cô bạn người Đức lại hỏi tiếp: “Thế các cháu có giấy phép không? Đưa cô xem nào!” (Ở Đức quy định câu cá phải có giấy phép).


Hai đứa trẻ ngoan ngoãn vội vàng móc giấy phép từ trong túi ra đưa cho cô ấy: “Có ạ, cô xem này”. 
“Thế hai cháu có nhớ mang theo thước không đó?”. Cô bạn người Đức lại hỏi. (Ở Đức quy định cá được câu lên nếu đo mà thấy quá nhỏ, kích thước chưa đạt thì phải thả lại mặt nước).

“Cháu có mang ạ”, nói rồi, hai đứa trẻ lại nhanh chóng móc cuộn thước dây từ trong túi ra. “Ừ, thế thì được”, lúc này cô bạn người Đức mới kéo tôi rời đi.

Tôi đứng bên cạnh cứ tròn mắt hết nhìn cô bạn lại nhìn sang hai cậu bé. Tôi chỉ thấy thật kỳ quặc, không biết vì sao cô bạn mình lại thích quản người khác đến vậy.

“Hai đứa trẻ đó là con nhà họ hàng cậu à?”, tôi băn khoăn. 

“Không phải”, người bạn đáp.

“Thế là con bạn cậu à?”, tôi lại hỏi. 

“Cũng không nốt. Mình không quen chúng. Đi ngang qua đây thì gặp thôi”, cô bạn thản nhiên đáp. 
Tôi há hốc miệng ngạc nhiên: “Gì cơ? Không quen sao? Sao có thể vậy được? Thế thì sao chúng lại phải nghe cậu dạy dỗ kia chứ?”.

“Giáo dục là trách nhiệm của toàn xã hội. Trẻ nhỏ là tương lai của nước Đức. Mỗi người Đức chúng tôi đều có trách nhiệm giáo dục chúng bất cứ lúc nào và bất cứ nơi đâu”, cô bạn tôi nhẹ nhàng nói.

Tôi trầm tư suy nghĩ hồi lâu, rồi liên tưởng đến một cảnh tượng. Khi bước trên đường phố Việt Nam, bạn có dám lớn tiếng trách mắng những đứa trẻ mình không quen biết hay không? E rằng chúng chẳng thèm để tâm tới bạn hoặc sẽ có người tiến tới và mắng bạn ‘nhiều chuyện’!

Trích từ facebook Vũ Tuấn Anh

Thứ Bảy, 11 tháng 11, 2017

Toàn văn bài phát biểu của tổng thống Hoa Kỳ Donald Trum tại APEC 2017


Tôi rất vinh dự được có mặt tại Việt Nam, ở trung tâm của vùng Ấn Độ - Thái Bình Dương, để phát biểu trước người dân và các lãnh đạo doanh nghiệp của khu vực này.

Đây là một tuần đáng nhớ với nước Mỹ ở khu vực tuyệt vời này của thế giới. Từ Hawaii, Melania và tôi đã đến Nhật Bản, Hàn Quốc, Trung Quốc và bây giờ là Việt Nam, có mặt ở đây cùng tất cả các bạn hôm nay.

Trước khi chúng ta bắt đầu, tôi muốn gửi lời thăm hỏi tới những người bị ảnh hưởng bởi cơn bão Damrey. Người Mỹ đang cầu nguyện cho các bạn và mong các bạn khôi phục trong những tháng tới. Trái tim của chúng tôi đoàn kết cùng những người dân Việt Nam phải hứng chịu thiệt hại từ cơn bão khủng khiếp này.

Chuyến thăm này diễn ra vào một thời điểm thú vị đối với nước Mỹ. Một tinh thần lạc quan mới đang lan tỏa khắp đất nước chúng tôi. Tăng trưởng kinh tế đạt 3,2% và đang tiếp tục tăng lên. Tỷ lệ thất nghiệp ở mức thấp nhất trong 17 năm qua. Thị trường chứng khoán đang ở mức cao chưa từng có. Và toàn thế giới đã được hưởng lợi nhờ sự đổi thay của Mỹ.

Bất cứ nơi nào tôi đến trong chuyến đi này, tôi đều vui mừng chia sẻ những tin vui từ Mỹ. Nhưng hơn cả, tôi có vinh dự được chia sẻ tầm nhìn của chúng tôi về một Ấn Độ - Thái Bình Dương tự do và cởi mở - nơi mà các quốc gia độc lập và chủ quyền, với những nền văn hóa đa dạng và nhiều giấc mơ khác nhau, tất cả có thể cùng nhau phát triển thịnh vượng trong tự do và hòa bình.

Tôi rất vui được có mặt ở APEC hôm nay, vì tổ chức này được thành lập nhằm đạt tới mục tiêu đó. Mỹ tự hào là một thành viên của cộng đồng các quốc gia tạo nên một mái nhà ở Thái Bình Dương. Chúng tôi là một thành viên tích cực của khu vực này kể từ khi giành độc lập.

Năm 1784, con tàu Mỹ đầu tiên đến Trung Quốc từ một nước Mỹ mới độc lập. Nó chất đầy hàng hóa để bán ở châu Á và trở về với đầy đồ gốm sứ và trà. Tổng thống đầu tiên của chúng tôi, George Washington, sở hữu một bộ bát đĩa từ con tàu đó.

Năm 1804, Thomas Jefferson cử các chuyên gia thám hiểm Lewis và Clark đi khám phá Bờ biển Thái Bình Dương của chúng tôi. Họ là những người đầu tiên trong số hàng triệu người Mỹ đã phiêu lưu về phía tây để hiện thực hóa vận mệnh hiển nhiên của nước Mỹ trên khắp lục địa rộng lớn của chúng tôi.

Năm 1817, quốc hội Mỹ lần đầu tiên phê duyệt việc triển khai một tàu chiến Mỹ đến Thái Bình Dương toàn thời gian. Sự hiện diện ban đầu của hải quân này đã sớm phát triển thành một hạm đội để đảm bảo tự do hàng hải cho ngày càng nhiều tàu hơn, vượt sóng lớn để vươn tới những thị trường ở Philippines, Singapore và Ấn Độ.

Năm 1818, chúng tôi bắt đầu mối quan hệ với vương quốc Thái Lan, và 15 năm sau đó, hai quốc gia chúng tôi đã ký kết một hiệp ước hữu nghị và thương mại, đầu tiên của chúng tôi với một quốc gia châu Á.

Trong thế kỷ tiếp theo, khi các đế quốc đe dọa khu vực này, Mỹ đã phải trả giá đắt cho chính mình. Chúng tôi hiểu rằng an nin và thịnh vượng phụ thuộc vào điều đó.

Chúng ta đã là bạn, là đối tác và đồng minh ở Ấn Độ - Thái Bình Dương trong suốt một thời gian dài, và chúng ta sẽ là bạn, là đối tác và là đồng minh trong thời gian dài sắp tới.

Là những người bạn lâu năm trong khu vực, không ai vui mừng hơn nước Mỹ khi chứng kiến, giúp đỡ và chia sẻ những bước tiến vượt bậc mà các bạn đã đạt được trong nửa thế kỷ qua.

Những gì các quốc gia và các nền kinh tế hiện diện ở đây hôm nay đã gây dựng ở khu vực này là vô cùng kỳ diệu. Câu chuyện về khu vực này trong những thập kỷ gần đây là câu chuyện về những gì có thể xảy ra khi con người làm chủ tương lai của họ.

Cách đây chỉ một thế hệ, ít ai có thể tưởng tượng được các lãnh đạo của những quốc gia này sẽ cùng nhau đến Đà Nẵng để làm sâu sắc thêm tình hữu nghị, mở rộng quan hệ đối tác và chúc mừng cho những thành tựu đáng kinh ngạc của người dân chúng ta.

Thành phố này từng là nơi Mỹ đặt một căn cứ quân sự, tại một đất nước nơi rất nhiều người Mỹ và người Việt Nam đã thiệt mạng trong cuộc chiến tranh vô cùng đau thương năm xưa.

Ngày nay, chúng ta không còn là kẻ thù nữa, chúng ta là bạn. Và thành phố cảng này ngày càng tấp nập, nhộn nhịp với tàu thuyền từ khắp nơi trên thế giới đổ về. Những công trình kỳ công, như Cầu Rồng, chào đón hàng triệu người đến tham quan, tận hưởng những bãi biển tuyệt đẹp, ánh đèn rực rỡ cũng như những nét quyến rũ cổ xưa của Đà Nẵng.

Đầu những năm 1990, gần một nửa người dân Việt Nam sống với chỉ vài USD mỗi ngày và cứ 4 người lại có một người phải chịu cảnh thiếu điện. Ngày nay, Việt Nam, với nền kinh tế mở cửa, là một trong những nền kinh tế tăng trưởng nhanh nhất thế giới, tăng hơn 30 lần. Sinh viên, học sinh Việt Nam được xếp vào hàng những người trẻ ưu tú nhất toàn cầu. Điều đó thật ấn tượng.

Chúng ta cũng đã được chứng kiến sự chuyển mình kỳ diệu tương tự trên khắp khu vực. Người Indonesia trong nhiều thập kỷ đã xây dựng đất nước và thiết lập các thể chế dân chủ để kiểm soát một chuỗi đảo khổng lồ gồm hơn 13.000 hòn đảo. Kể từ những năm 1990, người dân Indonesia đã tự mình vươn lên từ đói nghèo, trở thành một trong những quốc gia phát triển nhanh nhất G20. Hiện nay, đây là nền dân chủ lớn thứ ba thế giới.

Philippines cũng hiện lên với tư cách một quốc gia đáng tự hào với những gia đình bền vững và chân thành. 11 năm liền, Diễn đàn Kinh tế Thế giới đã xếp Philippines ở vị trí đầu tiên trong số các quốc gia châu Á thực hiện tốt mục tiêu thu hẹp khoảng cách giới tính, cũng như thúc đẩy phụ nữ tham gia kinh doanh và hoạt động chính trị.

Vương quốc Thái Lan đã trở thành một quốc gia có mức thu nhập trên trung bình trong chưa đầy một thế hệ. Thủ đô Bangkok hoa lệ của họ hiện nay là thành phố thu hút nhiều người tìm đến nhất thế giới. Điều này rất ấn tượng. Không có nhiều người ở đây đến từ Thái Lan!

Malaysia đã phát triển nhanh chóng qua vài thập kỷ gần đây, và nay được liệt vào danh sách một trong những địa điểm hấp dẫn nhất thế giới để đầu tư, phát triển kinh doanh.

Tại Singapore, người dân mà trước đây bố mẹ họ sinh sống với mức thu nhập 500 USD một năm, nay nằm trong nhóm những công dân thu nhập cao nhất thế giới. Sự biến chuyển này đã thành hiện thực nhờ tầm nhìn của chính phủ Lý Quang Diệu, một chính phủ được quản lý trung thực và tuân theo pháp luật. Con trai cả của ông cũng đang điều hành đất nước tuyệt vời.

Tôi vừa tới Hàn Quốc và nhận thấy người dân của đất nước cộng hòa này đã biến quốc gia từ một nơi nghèo đói bị chiến tranh tàn phá, trở thành một trong những nền dân chủ giàu có nhất thế giới chỉ trong vài thập kỷ. Ngày nay, người Hàn Quốc thu nhập cao hơn người dân ở nhiều quốc gia thuộc Liên minh châu Âu. Thật tuyệt vời khi được gặp gỡ và dành thời gian với Tổng thống Moon.

Ai cũng biết về những thành tựu ấn tượng mà Trung Quốc đạt được trong vài thập kỷ qua. Trong giai đoạn ấy - giai đoạn cải cách thị trường lớn, nhiều khu vực ở Trung Quốc đã tăng trưởng kinh tế vượt bậc, thị trường việc làm bùng nổ, hơn 800 triệu người dân thoát nghèo. Tôi vừa rời Trung Quốc sáng nay. Trước đó, tôi đã có buổi làm việc hiệu quả và quãng thời gian tuyệt vời cùng chủ nhà hiếu khách, Chủ tịch Tập Cận Bình.

Còn nữa, trong điểm dừng chân đầu tiên của tôi ở chuyến đi này, tại Nhật Bản, chúng tôi thấy được một nền dân chủ năng động trên vùng đất của những kỳ quan công nghiệp, kỹ thuật và văn hóa. Trong chưa đầy 60 năm, đảo quốc này đã sản sinh hơn 24 người đoạt giải Nobel thế giới về các thành tựu vật lý, hóa học, y học, văn học và hòa bình. Thủ tướng Abe và tôi đã đạt được nhiều đồng thuận.

Trên khu vực rộng hơn, những nước ngoài APEC cũng đang có những bước tiến dài trên chương mới của khu vực Ấn Độ - Thái Bình Dương.

Ấn Độ đang kỷ niệm 70 năm ngày độc lập. Đó là một nền dân chủ chủ quyền, với hơn một tỷ dân. Từ khi Ấn Độ mở cửa kinh tế, đất nước này đã đạt tăng trưởng đáng kinh ngạc, mở ra thế giới cơ hội mới cho tầng lớp trung lưu đang tăng nhanh. Thủ tướng Modi đã và đang nỗ lực đưa đất nước rộng lớn này và mọi người dân đoàn kết làm một. Ông ấy đang rất, rất thành công.

Như chúng ta có thể thấy, ngày càng nhiều nơi trong khu vực này, người dân những quốc gia độc lập, có chủ quyền, đã nắm bắt được vận mệnh của chính mình tốt hơn, và giải phóng tiềm lực của nhân dân.

Họ theo đuổi một tương lai công bằng, trách nhiệm, khuyến khích tư hữu tài sản và tuân thủ pháp luật, đi theo chế độ coi trọng lao động chăm chỉ và doanh nghiệp cá nhân.

Họ xây dựng các doanh nghiệp, thành phố. Họ xây dựng toàn bộ đất nước từ điểm khởi đầu. Nhiều người trong số các bạn có mặt tại đây đã tham gia vào những dự án xây dựng vĩ đại, giúp nâng tầm quốc gia. Chúng đã là những dự án của các bạn, từ lúc bắt đầu đến khi hoàn thiện, từ giấc mơ đến hiện thực.

Với sự giúp đỡ từ các bạn, toàn bộ khu vực đã trỗi dậy, và nó vẫn đang trỗi dậy, như một chòm sao đẹp gồm các quốc gia, mỗi quốc gia là một ngôi sao sáng.

Có những người trong số các bạn đã trải qua những sự thay đổi đó và hiểu rõ những giá trị đã đạt được hơn bất cứ ai. Các bạn cũng hiểu rằng ngôi nhà của bạn chính là di sản của bạn. Bạn phải luôn bảo vệ nó.

Trong quá trình phát triển kinh tế, các bạn tìm kiếm quan hệ thương mại với các quốc gia khác, thiết lập quan hệ đối tác dựa trên sự tôn trọng lẫn nhau, hướng trực tiếp đến lợi ích song phương.

Hôm nay, tôi có mặt tại đây để đề nghị làm mới mối quan hệ đối tác với Mỹ, cùng nhau hành động nhằm tăng cường mối liên kết hữu nghị và thương mại giữa tất cả các quốc gia trong khu vực Ấn Độ - Thái Bình Dương, và cùng nhau, thúc đẩy an ninh và thịnh vượng của chúng ta.

Điều cốt lõi của quan hệ đối tác này là chúng tôi tìm kiếm những mối quan hệ thương mại mạnh mẽ dựa trên nguyên tắc bình đẳng và có qua có lại. Khi Mỹ tham gia một mối quan hệ thương mại với các quốc gia khác, chúng tôi, kể từ lúc này, hy vọng đối tác sẽ tuân thủ các nguyên tắc như chúng tôi. Chúng tôi kỳ vọng các thị trường sẽ mở cửa tương xứng ở cả hai bên, lĩnh vực công nghiệp tư nhân, không phải các nhà hoạch định của chính phủ, sẽ có sự đầu tư trực tiếp.

Thật không may, điều trái ngược lại xảy ra suốt thời gian dài và tại nhiều địa điểm. Trong những năm qua, Mỹ mở cửa nền kinh tế một cách có hệ thống chỉ với một số điều kiện. Chúng tôi hạ hoặc chấm dứt hàng rào thuế quan, thương mại, cho phép hàng hóa nước ngoài tự do vào Mỹ.

Nhưng trong khi chúng tôi hạ các rào cản thị trường, những nước khác lại không mở cửa thị trường của họ cho chúng tôi.

Các quốc gia trong Tổ chức Thương mại Thế giới (WTO), họ thậm chí không tuân thủ những nguyên tắc được đề ra. Đơn giản là, chúng ta không được WTO đối xử công bằng. Những tổ chức như WTO chỉ hoạt động đúng chức năng khi mọi thành viên tuân thủ luật chơi và tôn trọng quyền chủ quyền của mọi quốc gia thành viên. Chúng ta không thể có những thị trường mở nếu không đảm bảo được tiếp cận thị trường một cách bình đẳng. Cuối cùng, thương mại bất bình đẳng sẽ làm xói mòn tất cả chúng ta.

Mỹ thúc đẩy các doanh nghiệp, sự đổi mới và công nghiệp lĩnh vực tư nhân. Những quốc gia khác lại sử dụng ngành công nghiệp do chính phủ vận hành và hoạch định cùng các doanh nghiệp quốc doanh.

Chúng tôi tuân thủ các nguyên tắc WTO về bảo vệ tài sản trí tuệ, đảm bảo cách tiếp cận thị trường bình đẳng. Họ tham gia bằng cách trợ giá sản phẩm, bán phá giá, thao túng tiền tệ và các chính sách công nghiệp lợi dụng.

Họ phớt lờ các quy tắc để giành lợi thế trước những người tuân thủ luật chơi, tạo ra sự méo mó lớn trong thương mại, đe dọa các nền tảng của chính thương mại quốc tế.

Những hành động như vậy, cùng với sự thất bại tập thể của chúng ta trong việc ứng phó, gây tổn hại rất nhiều người dân ở quốc gia của chúng tôi cũng như các nước khác. Việc làm, nhà máy, các ngành công nghiệp bị tước đoạt khỏi Mỹ và nhiều quốc gia khác. Nhiều cơ hội đầu tư mang lại lợi ích song phương cũng mất đi bởi người dân mất niềm tin vào hệ thống.

Chúng tôi không thể bỏ qua những sự lợi dụng thương mại này. Chúng tôi sẽ không tha thứ họ. Sau nhiều năm những cam kết bị vi phạm, chúng tôi được bảo rằng một ngày nào đó, sớm thôi, các bên sẽ hành xử công bằng và có trách nhiệm.

Người dân Mỹ và ở khu vực Ấn Độ - Thái Bình Dương đã chờ ngày đó tới. Nhưng nó chưa bao giờ xuất hiện. Đó là lý do tôi có mặt ở đây, ngày hôm nay, để nói một cách thẳng thắn về những thách thức của chúng ta và cùng hành động hướng đến tương lai tươi sáng hơn cho tất cả mọi người.

Tôi vừa có chuyến đi tuyệt vời tới Trung Quốc. Tại đây, tôi đã nói chuyện thẳng thắn và cởi mở với Chủ tịch Tập về các hành vi bất bình đẳng thương mại của Trung Quốc và thâm hụt thương mại lớn trong quan hệ thương mại của họ và Mỹ. Tôi bày tỏ mong muốn mạnh mẽ được phối hợp với Trung Quốc để đạt được quan hệ thương mại, thực hiện trên cơ sở công bằng, bình đẳng thực sự.

Sự mất cân bằng thương mại hiện nay là không thể chấp nhận được. Tôi không đổ lỗi cho Trung Quốc hay bất kỳ nước nào khác, dù có rất nhiều nước, vì đã lợi dụng nước Mỹ trong vấn đề thương mại. Nếu các đại diện của họ có thể bình an vô sự với điều này, họ chỉ đang làm việc của mình. Tôi ước gì chính quyền trước đây của Mỹ nhìn thấy những gì đang diễn ra và làm điều gì đó. Họ không làm, nhưng tôi sẽ làm.

Từ hôm nay trở đi, chúng ta sẽ cạnh tranh một cách công bằng và bình đẳng. Chúng tôi sẽ không để nước Mỹ bị lợi dụng thêm nữa. Tôi sẽ luôn đặt nước Mỹ lên hàng đầu, như cách mà tôi mong muốn tất cả các bạn trong hội trường này đưa tổ quốc mình lên trên hết.

Mỹ sẵn sàng phối hợp với từng lãnh đạo trong hội trường này hôm nay để đạt được thương mại cùng có lợi mang lại lợi ích cho cả nước bạn lẫn nước tôi. Đó là thông điệp mà tôi muốn truyền tải ở đây.

Tôi sẽ ký các thỏa thuận thương mại song phương với bất cứ quốc gia Ấn Độ - Thái Bình Dương nào muốn trở thành đối tác của Mỹ và sẽ tuân thủ nguyên tắc thương mại công bằng và có đi có lại. Điều chúng tôi không tiếp tục làm là tham gia vào những thỏa thuận lớn trói tay nước Mỹ, ảnh hưởng đến chủ quyền, cũng như khiến việc thực thi điều đó một cách có ý nghĩa trở nên bất khả thi trong thực tế.

Thay vào đó, chúng tôi sẽ thương thảo trên cơ sở tôn trọng lẫn nhau và cùng có lợi. Chúng tôi sẽ tôn trọng độc lập và chủ quyền của các bạn. Chúng tôi muốn các bạn mạnh mẽ, thịnh vượng và tự tin, giữ vững bản sắc lịch sử và vươn tới tương lai. Đó là cách chúng ta cùng thịnh vượng và tăng trưởng, trong mối quan hệ đối tác với giá trị thực tế và lâu bền.

Nhưng để cái mà tôi gọi là giấc mơ Ấn Độ - Thái Bình Dương này trở thành hiện thực, chúng ta phải đảm bảo rằng tất cả cùng chơi theo luật, vốn là điều họ không làm vào thời điểm hiện nay. Những nước tuân thủ luật chơi sẽ trở thành đối tác kinh tế gần gũi nhất của Mỹ. Những ai không làm được như vậy có thể chắc chắn rằng Mỹ sẽ không còn nhắm mắt làm ngơ cho những hành động vi phạm, lừa gạt hay xâm lược kinh tế. Những ngày đó đã qua rồi.

Chúng tôi sẽ không tiếp tục dung thứ cho hành vi ăn cắp quyền sở hữu trí tuệ một cách trắng trợn. Chúng tôi sẽ đối đầu với những thủ đoạn ép buộc các doanh nghiệp trao công nghệ cho nhà nước và buộc họ phải tham gia vào các liên doanh để đổi lấy quyền tiếp cận thị trường.

Chúng tôi sẽ đối phó với tình trạng trợ cấp quy mô lớn cho các ngành công nghiệp thông qua những doanh nghiệp nhà nước lớn vốn đẩy các đối thủ tư nhân ra khỏi cuộc chơi, điều vẫn thường xuyên xảy ra.

Chúng tôi sẽ không tiếp tục im lặng khi các công ty Mỹ bị những đối thủ được nhà nước hậu thuẫn nhắm tới vì lợi ích kinh tế, dù là thông qua các cuộc tấn công mạng, gián điệp kinh tế, hay các thủ đoạn phản cạnh tranh khác. Chúng tôi sẽ khuyến khích tất cả các nước cất lên tiếng nói khi các nguyên tắc về bình đẳng và có đi có lại bị xâm phạm.

Chúng tôi biết nước Mỹ có lợi ích trong việc xây dựng quan hệ đối tác ở một khu vực đang trở nên phát đạt, thịnh vượng và không phụ thuộc vào bất cứ ai. Chúng tôi sẽ không đưa ra quyết định vì mục đích quyền lực hay bảo trợ. Chúng tôi sẽ không bao giờ yêu cầu các đối tác từ bỏ chủ quyền, quyền riêng tư và sở hữu trí tuệ, hay hạn chế hợp đồng đối với các công ty quốc doanh.

Chúng tôi sẽ tìm cơ hội cho các công ty tư nhân Mỹ hợp tác với công ty của các bạn để tạo ra việc làm, của cải cho tất cả chúng ta. Chúng tôi tìm kiếm đối tác mạnh, không phải đối tác yếu. Chúng tôi tìm kiếm láng giềng mạnh, không phải hàng xóm yếu. Trên tất cả, chúng tôi tìm kiếm tình hữu nghị và không mơ về sự thống trị.

Vì lý do này, chúng tôi đang tái tập trung vào những nỗ lực phát triển đang có. Chúng tôi kêu gọi Ngân hàng Thế giới và Ngân hàng Phát triển châu Á hướng nỗ lực của họ vào đầu tư cơ sở hạ tầng chất lượng cao để thúc đẩy tăng trưởng kinh tế.

Mỹ cũng sẽ thực hiện phần công việc của mình. Chúng tôi cũng cam kết cải cách các thể chế tài chính phát triển để chúng có thể khích lệ tốt hơn các khoản đầu tư từ lĩnh vực tư nhân vào nền kinh tế của các bạn, và cung cấp những phương án mạnh thay thế các sáng kiến do nhà nước định hướng vốn gắn liền với nhiều ràng buộc.

Trong những năm gần đây, Mỹ đã nhiều lần nhắc nhở rằng an ninh kinh tế không chỉ đơn thuần liên quan đến an ninh quốc gia. An ninh kinh tế chính là an ninh quốc gia. Điều đó rất quan trọng với sức mạnh quốc gia của chúng ta.

Chúng tôi cũng biết rằng sẽ không có sự thịnh vượng lâu dài nếu chúng tôi không dám đối mặt với những mối đe dọa nghiêm trọng đối với an ninh, chủ quyền và sự ổn định mà thế giới hiện nay đang đối diện.

Đầu tuần này, tôi đã phát biểu trước quốc hội tại Seoul, Hàn Quốc và kêu gọi tất cả các quốc gia có trách nhiệm đoàn kết trong việc tuyên bố rằng: mọi bước đi của chính quyền Triều Tiên trong việc tăng cường kho vũ khí đều là một bước đi đến nguy hiểm ngày càng lớn hơn. Tương lai của khu vực này và những người dân tốt đẹp tại đây không thể bị kìm giữ như những con tin cho những tưởng tượng méo mó về các cuộc chinh phục bạo lực và hăm dọa hạt nhân của nhà độc tài.

Hơn nữa, chúng ta phải tôn trọng các nguyên tắc đã đem lại lợi ích cho tất cả chúng ta, như tôn trọng thượng tôn pháp luật, các quyền cá nhân, tự do hàng hải và trên không, bao gồm các tuyến vận chuyển mở. Ba nguyên tắc này tạo ra sự ổn định và xây dựng lòng tin, an ninh, và thịnh vượng giữa các quốc gia có cùng chí hướng.

Chúng ta cũng phải giải quyết dứt khoát những mối đe dọa khác đối với an ninh và tương lai của con cái chúng ta, như tội phạm, buôn người, ma túy, tham nhũng, tội phạm mạng và việc bành trướng lãnh thổ. Như tôi từng nói nhiều lần: Tất cả những người văn minh phải cùng nhau đẩy lùi những kẻ khủng bố và các phần tử cực đoan khỏi xã hội, chặn đứng nguồn hỗ trợ về tài chính, lãnh thổ và tư tưởng của chúng. Chúng ta phải ngăn chặn chủ nghĩa khủng bố Hồi giáo cực đoan.
Vì vậy, ch
úng ta hãy cùng nhau làm việc để có một Ấn Độ Dương - Thái Bình Dương hoà bình, thịnh vượng và tự do. Tôi tin tưởng rằng, cùng nhau, mọi vấn đề chúng ta nói đến ngày hôm nay đều có thể được giải quyết. Mọi thách thức mà chúng ta phải đối mặt đều có thể vượt qua.

Nếu chúng ta thành công trong nỗ lực này, nếu chúng ta nắm bắt được cơ hội ngay trước mắt và đặt sự hợp tác làm nền tảng vững chắc vì lợi ích của người dân, chúng ta sẽ đạt được mọi thứ chúng ta ước mơ cho các quốc gia và cho con cái.

Chúng ta sẽ có được một thế giới của các quốc gia mạnh mẽ, chủ quyền và độc lập, phát triển trong hòa bình và thương mại với nhau. Đó sẽ là nơi chúng ta có thể xây dựng nhà cửa và nơi các gia đình, doanh nghiệp và con người có thể phát triển.

Nếu chúng ta làm được điều này, khi nhìn thế giới vào nửa thế kỷ tới, chúng ta sẽ ngạc nhiên trước chòm sao xinh đẹp của các quốc gia – mỗi nước đều khác biệt, có nét độc đáo riêng và tất cả đều tỏa sáng đầy tự hào trong khu vực này. Cũng giống như khi chúng ta nhìn vào các ngôi sao trên bầu trời đêm, khoảng cách thời gian sẽ làm cho hầu hết những thách thức chúng ta phải đối mặt và nhắc đến ngày hôm nay trở nên rất nhỏ bé.

Nhưng điều không nhỏ sẽ là những lựa chọn lớn mà tất cả các quốc gia sẽ phải đưa ra để giữ cho các ngôi sao luôn tỏa sáng rực rỡ.

Ở Mỹ - cũng giống như mọi quốc gia đã chiến thắng và bảo vệ chủ quyền của mình, chúng tôi hiểu rằng không có gì quý giá như quyền lợi đương nhiên của công dân, sự độc lập quý giá và sự tự do.

Lý tưởng đó đã dẫn dắt chúng tôi trong lịch sử nước Mỹ. Lý tưởng đó đã thôi thúc chúng tôi hy sinh và đổi mới. Và đó là lý do tại sao ngày nay, hàng trăm năm sau chiến thắng của chúng tôi trong Cách mạng Mỹ, chúng ta vẫn nhớ đến lời của lời nhà lập quốc và là Tổng thống thứ hai của nước Mỹ John Adams. Trước khi từ giã cõi đời, người yêu nước vĩ đại này được yêu cầu đưa ra suy nghĩ trong dịp kỷ niệm 50 năm tự do của Mỹ. Câu trả lời của ông là "độc lập vĩnh viễn".

Đó là tinh thần cháy bỏng trong lòng người yêu nước và mọi quốc gia. Nước chủ nhà Việt Nam không chỉ có tinh thần đó trong 200 năm mà là trong gần 2000 năm. Vào khoảng năm 40, Hai Bà Trưng đã đánh thức tinh thần của người dân vùng đất này. Đó là lần đầu tiên người dân Việt Nam đứng lên đấu tranh cho sự độc lập và niềm tự hào của các bạn.

Ngày nay, những người yêu nước, anh hùng trong lịch sử nắm giữ những câu trả lời cho những câu hỏi lớn về tương lai và thời đại của chúng ta. Họ nhắc nhở chúng ta là ai, sứ mệnh của chúng ta là gì.

Cùng với nhau, chúng ta có sức mạnh để nâng người dân và thế giới lên những tầm cao mới chưa từng có.

Hãy chọn tương lai của lòng yêu nước, thịnh vượng, niềm tự hào.

Hãy chọn thịnh vượng và tự do chứ không phải nghèo đói và sự tôi tớ.

Hãy chọn một Ấn Độ Dương - Thái Bình Dương tự do và mở cửa.

Cuối cùng, đừng bao giờ quên rằng thế giới có nhiều nơi, nhiều giấc mơ, và nhiều con đường, nhưng không có nơi nào như nhà mình.

Vì vậy, vì gia đình, vì đất nước, tự do, lịch sử và vì Chúa, hãy bảo vệ tổ quốc của các bạn, hiện giờ và mãi mãi về sau.

Cảm ơn các bạn. Chúa phù hộ các bạn. Chúa phù hộ khu vực Thái Bình Dương. Chúa phù hộ nước Mỹ. Cảm ơn nhiều. Cảm ơn các bạn.

Song Phương - Ngọc Thành - Hạnh Tâm dịch

Thứ Tư, 8 tháng 11, 2017

Cuồng Jack Ma trí tuệ của những kẻ 'ngu xuẩn'!?

Nhiều người trẻ Việt Nam đang "phát cuồng" vì Jackma đến Việt Nam. Là tỉ phú thế giới thì có nhiều điều hay cần học, nhưng các bạn cuồng Jack, xem mỗi lời nói của Jack là "kim chỉ nam sống" vì nghĩ đó là một tấm gương "làm giàu tự thân" trong một nước CHXHCN China giống CHXHCN Việt Nam, lấy Jack để làm tấm gương noi theo thì nên đọc bài viết này để thêm góc nhìn sáng tỏ hơn.


1. Jackma thành công nhờ sự bảo trợ của chính phủ China trong việc cấm các công ty công nghệ phương Tây như Facebbook và Google hoạt động tại China, song lại dốc vốn hỗ trợ các công ty công nghệ China như Baidu hoạt động. Alibaba của Jackma là cánh cửa thông duy nhất giữa thương mại điện tử giữa China và phần còn lại của thế giới. Nghĩa là người tiêu dùng thế giới tìm hàng China qua Alibaba và người China cũng tìm hàng thế giới qua Alibaba.

Văn hóa xã hội China tẩy chay các sản phẩm cùng loại Alibaba của phương Tây như Amazon, Ebay. Nếu để cạnh tranh sòng phẳng, Alibaba sẽ bị Amazon đè bẹp vì Alibaba bắt chước Amazon và ra đời rất lâu sau khi Amazon đã trở thành một đế chế. 

2. Chính phủ China hỗ trợ ngành sản xuất để xuất khẩu của China cực mạnh, bất chấp trả giá về môi trường và đời sống công nhân để thực hiện ý chí "Đại Hán xâm lược hàng hóa" ra thị trường thế giới. Cùng với đó là xây dựng hạ tầng đường xá China rất hiện đại, cước phí BOT rất rẻ để hàng hoá China dễ dàng lưu thông.

Alibaba là điểm nối giữa nền sản xuất China + hạ tầng Logictis + ý chí của chính phủ China về việc thống trị thị trường China và các vùng ảnh hưởng của China cho hàng hoá made in China.

Alibaba hưởng lợi từ các điều kiện đó.

3. Không thể học Alibaba để xây dựng một công ty như vậy tại Việt Nam vì các điều kiện nền kinh tế vĩ mô của Việt Nam khác xa China. Hay nói cách khác tấm gương Jackma không có giá trị tham khảo nhiều cho người Việt Nam.

Các bạn chào đón Alibaba vào Việt Nam chính là chào đón một đại công ty thương mại điện tử của China xâm nhập Việt Nam. Nó đầu tiên sẽ bóp chết các công ty TMĐT non trẻ của Việt Nam như Tiki, Adayroi, Sendo, Chotot, Vatgia, Chodientu... rồi sẽ đến các cá nhân và hội nhóm bán hàng online. Sau đó sẽ tiêu diệt đến các nhà sản xuất tại Việt Nam vì Alibaba sẽ kết nối trực tuyến các kho hàng Made in China đến người tiêu dùng Việt Nam.

4. China đang xâm lược biển đảo Việt Nam, can thiệp vào nền chính trị Việt Nam để đem các dự án phá hoại kinh tế và môi trường Việt Nam như: Bôxít Tây Nguyên, đường sắt trên cao Hà Nội, gang thép Thái Nguyên mở rộng, đạm Ninh Bình, Formosa, hệ thống các nhà máy nhiệt điện công nghệ thấp gây ô nhiễm và giá điện cao cho Việt Nam.

Các bạn chào đón ngôi sao của quốc gia là kẻ thủ ác thì khác gì rước Voi về giày mả tổ....

5. Việt Nam có các điều kiện về địa lý kinh tế ven biển giống Hàn Quốc, Nhật Bản, Đài Loan. Điều kiện địa chính trị cũng rất giống 3 nước đó. Nghĩa là 4 nước Việt, Đài, Hàn, Nhật nằm sát cái miệng vươn ra biển của con Rồng đại Hán hung hãn. Nếu con Rồng đó nuốt được 4 nước đang chặn đường ra biển của nó, thì nó sẽ trở thành siêu mạnh và sẽ nuốt các phần còn lại của thế giới. Vì thế mà nền văn minh phương Tây đã không ngừng hỗ trợ 4 nước để 4 quốc gia này phát triển hùng mạnh và độc lập với China.

Quá khứ nước Anh và Mỹ giúp Nhật hiện đại hóa. Mỹ đào tạo lục quân, Anh đào tạo Hải quân để Nhật Bản đánh bại China Đại Thanh.

Sau thế chiến 2 toàn bộ thế giới Phương Tây giúp Hàn Quốc, Đài Loan phát triển và độc lập chính trị với China.

Hiện nay cả phương Tây + Hàn + Nhật Bản đang muốn giúp Việt Nam phát triển kinh tế và độc lập chính trị, lãnh thổ với China.

Con đường của Việt Nam phải là khai phóng giáo dục như đại học Fulbright Mỹ đang mở trong SG, cải cách chính trị, tôn trọng nhân quyền con người như quy đinh của các hiệp định thương mại tự do đã ký kết với EU, Hàn Quốc, Nhật Bản và đặc biệt là TPP với Mỹ, Úc, Nhật, Hàn, Canada...

Nâng cao năng lực sản xuất hàng hoá của người Việt bằng cách tham gia vào chuỗi cung ứng toàn cầu mà các đại công ty của Hàn Nhật Mỹ đã đưa hệ thống sản xuất của họ đến Việt Nam như: Samsung, LG, Toyota, Hyundai, Intel, GN moto, GE, Bosch...

Rất nhiều công ty nhỏ của Việt Nam, hàng triệu người Việt Nam có thu nhập ổn định từ việc hợp tác với các đại cty này để cung ứng cho chuỗi cung toàn cầu.

Các đại công ty đó đến Việt Nam bằng việc dời nhà máy của họ từ China sang, hoặc dừng việc mở rộng sản xuất tại China để mở rộng tại Việt Nam. Việc này vô cùng có lợi cho quốc gia Việt Nam nhưng lại bất lợi cho China.

Đó là do các điều kiện địa chính trị mà các đại công ty của Hàn, Nhật, Đài phải làm vậy.

Cũng một phần do các đại công ty sản xuất của Hàn, Nhật, Đài chủ yếu bán xuất khẩu sang thị trường phương Tây, mà Phương Tây không dám ký hiệp định thương mại tự do với China, trong khi lại ký kết với Việt Nam. Các đại công ty Hàn, Nhật, Đài chuyển sản xuất sang Việt Nam để hưởng lợi từ các hiệp định thương mại tự do mà phương Tây và chính họ đã dành tình cảm tốt để ký với Việt Nam. 

Đây là sự mâu thuẫn then chốt giữa nền sản xuất Việt Nam và China.

Việt Nam chỉ tận dụng được cơ hội khi cố gắng vươn lên trong khả năng tự sản xuất, để cung ứng cho các đại công ty trên hoặc nâng cao sức khỏe và các kĩ năng sản xuất để làm thuê cho họ tạo thành chuỗi giá trị toàn cầu, cùng có lợi.

Trong khi tôi đang viết bài này thì cậu em họ 21 tuổi vừa tốt nghiệp cao đẳng nghề tại Hải Phòng vừa trúng tuyển vào làm công nhân trong 1 nhà máy sản xuất loa thuộc tập đoàn LG trong khu CN Tràng Duệ HP. Cả lứa khoảng 200 công nhân được đưa đi Hàn Quốc đào tạo 3 tháng với mức lương ban đầu là 7 triệu trong thời gian học việc. Khi về VN làm việc sẽ đảm bảo lương tối thiểu 9 triệu/tháng. Nhà máy này còn thường xuyên đưa công nhân tại Việt Nam sang Hàn Quốc làm với mức lương tối thiểu 10 triệu 1 tháng bao ăn ở đi lại.

Cô em dâu tôi đang làm kĩ sư cho LG Hải Phòng với thu nhập tổng 15tr/tháng. Cậu em họ bên vợ làm kĩ sư cho SamSung Bắc Ninh với mức thu nhập tổng 15-18 triệu/tháng. Làm 4 năm đã tích cóp mua trả góp được nhà chung cư tại Hà Nội.

Tương lai các bạn sẽ gắn với các đại công ty này, chứ không phải bán hàng Tàu cùng với Alibaba tại Việt Nam.

Đây là đòn phủ đầu cao tay và thông minh của tình báo Hoa Nam trước thềm hội nghị kinh tế thế giới.

Bạn hãy tỉnh táo để suy xét cho phù hợp với cá nhân bạn, gia đình bạn và cho cả dân tộc Việt thân yêu này.

Tác giả Bình Thái Phạm